Chị em gái như trái cau non
Nhà mình có bốn đứa con gái. Ngày xưa, ở quê ai cũng chọc cha mình " nhà toàn vịt giời". Mãi sau này có thêm thằng con trai út nên cũng đỡ đi phần nào. Mọi người vẫn trêu mẹ tôi "tam nam bất phú, tứ nữ bất bần".Mẹ tôi bảo " bất bần đâu chẳng thấy mà thấy cái đói nghèo cứ đeo đẳng" Thế nhưng, giữa cái đói cái khát, cái chói chang của miền Trung quê mẹ, mấy chị em vẫn lớn lên như cây như cỏ giữa đất trời mênh mông. Ai cũng nói chị em gái như trái cau non, nhưng mà nhà mình sao mà mấy chị em cứ hễ ở một chỗ, hễ gặp nhau là kiểu gì cũng có chiến tranh, lúc thì tranh nhau cuốn vở mới mẹ mua,lúc thì giành nhau chiếc chăn ấm mùa đông, lúc thì nạnh nhau rửa bát... cứ chí chóe lẫn nhau như " cá mè một lứa".
Nhưng khi mỗi đứa trưởng thành, đi xa rồi mới thấy nhớ, nhớ đếnnao lòng , tủi thân.... Mỗi lần như vậy lại ước giá như mình nhỏ lại để luôn được ôm ấp , che chở bàn tay của cha mẹ và trêu nhau chí chóe như ngày xưa.
Tháng 7/2007 chị gái đầu lấy chồng. Lần đầu tiên hai đứa em
... Xem thêm