Cho e hỏi bé gái bị hăm đỏ vùng kín. Phía ngoài e bôi kem thì đỡ nhưng phía trong thấy đỏ ko biết làm cách nào trị hăm phía trong cho bé đc ạ. Phía
... Xem thêmNhững bước chân đầu tiên...
Lần đầu tiên nhìn thấy nụ cười của con, giòn tan, trong trẻo, thánh thiện đến không cùng… Mẹ thấy, thế giới này sao đẹp đến thế, mẹ nhìn thấy cầu vồng rực rỡ và những bình yên rải thảm… Khi con ốm, nhìn vào đôi mắt mệt mỏi, nụ cười nhợt nhạt, tim mẹ như bị ai bóp nghẹt, mẹ ước giá như mẹ có thể chịu đựng thay con tất cả, điều mà mẹ tin bất cứ bà mẹ nào trên đời cũng muốn như vậy…Mỗi cột mốc trên hành trình khôn lớn của con, mẹ luôn khắc ghi trong lòng...
Ngày con chập chững bước chân đầu tiên của cuộc đời, lòng mẹ thấy hân hoan đến lạ… Con đã tự bước trên đôi chân của mình để đón nhận những cung bậc cuộc sống đang chờ đợi con phía trước… Con vấp ngã, dù lòng mẹ chỉ muốn chạy ngay lại để đỡ con dậy, ôm con vào lòng và an ủi…Nhưng không lí trí mách bảo mẹ “hãy để con tự bước đi và tự đứng dậy sâu vấp ngã”, vậy nên, dẫu ánh mắt con như cầu cứu, như van xin, như nhờ vả, như tin cậy hướng về mẹ, mẹ vẫn phải tự kiềm chế cảm xúc… 14 tháng con mới tự bước đi trên đôi chân của chính mình, dẫu từng bước chân của con xiêu vẹo, hễ cứ đi được vài bước con lại hụt hẫng, ngồi xuống rồi đứng lên... Nhìn con cứ vấp ngã, trầy xước mà lòng mẹ xót vô cùng... Nhưng mẹ tự dặn lòng " phải để con tự bước đi, không được giúp con" mẹ sợ con sẽ ỷ lại, sẽ dựa dẫm vào mẹ... Vậy nên mẹ tỏ ra vô tình , bỏ mặc để con tự xử lí...
Rồi hình như con cũng nhận ra sự lạnh lùng nơi mẹ mà mỗi lần ngã xuống con không thèm khóc nữa, mà cứ bậm môi bậm miệng cố đứng dậy và chập chững bước tiếp theo rồi nhìn mẹ như muốn nói với mẹ rằng " con làm được rồi nhé"...Mẹ ở xa thật xa con vỗ tay cổ vũ, khích lệ, động viên con... dần dần con đã biết tự kiểm soát bước chân của mình bằng cách dang hai cánh tay ra hai bên để giữ cân bằng cho cơ thể khỏi bị té... Nhìn con cố gắng bước chậm thật chậm và chắc chắn từng bước chân một, mẹ thấy lòng mình nhẹ nhõm...
Dẫu con biết đi muộn hơn so với các bạn cùng trang lứa nhưng chàng trai của mẹ đã làm được, đúng không con...
Con trai! Con hãy nhớ rằng, mọi thứ trên cuộc đời này mẹ muốn con cố gắng bằng chính nỗ lực của bản thân như chính con đã cố gắng bước đi những bước chân chập chững đầu tiên trong cuộc đời của con, mẹ chỉ có thể ở bên cạnh con để động viên con chứ không thể làm thay con được.
Chàng trai của mẹ, hãy vững bước trên đường đời bằng chính đôi chân của mình con nhé! Mẹ yêu con thật nhiều....