Minh muốn giảm cân, nên ăn uống và tập luyện như thế nào ạ?
Bây giờ mẹ đã hiểu thế nào là "con mọn"
Từ ngày con đến với cuộc đời mẹ, chưa có đêm nào mẹ được ngủ nguyên đêm, mở mắt ra có con bên cạnh, trước khi đi ngủ, cũng là con ở bên...mẹ lo lắng cho con từng bữa ăn, giấc ngủ...Mẹ đã hiểu cuộc sống con mọn là như thế nào...Dù vậy, mẹ vẫn luôn hạnh phúc và tự hào khi có con...
Buổi sáng của mẹ bắt đầu từ lúc 5h30 sáng, cũng là lúc con mở mắt thức dậy và ê a nói những câu chưa rõ nghĩa, nếu thấy bố mẹ không phản ứng gì, con sẽ khóc để gây sự chú ý. Con đã trở thay chiếc đồng hồ báo thức hiệu quả nhất để gọi bố mẹ dậy bắt đầu 1 ngày mới. Trong khi đó bình thường bố mẹ cũng hẹn giờ điện thoại, nhưng chuông báo thức điện thoại kêu thì bố mẹ tắt đi ngủ tiếp. Chỉ có con là có thể gọi bố mẹ dậy được thôi
Mẹ thì luôn phải dậy trước để bế con, còn bố thì được phép lười biếng thêm 1 chút. Nhưng mẹ tranh thủ dậy đi vệ sinh cá nhân thì bố bắt buộc cũng phải dậy thôi, vì nếu không để mắt đến con thì con sẽ bò và ngã xuống giường thì sao, bố con rất cẩn thận - nên chắc chắn sẽ không muốn điều đó xảy ra đâu.
Bố đi làm lúc 6h30, nên bố dậy chỉ kịp vệ sinh cá nhân và cho quần áo vào máy giặt rồi chuẩn bị đi làm luôn. Còn mẹ đi làm lúc gần 8h sáng, nên mẹ có 2 tiếng dành cho Quang Anh của mẹ. Việc tiếp theo là mẹ rửa mặt mũi chân tay cho con tỉnh táo đón 1 ngày mới. Buổi sáng bao giờ con cũng ngoan hơn các buổi khác. Sau đó mẹ để con ngồi xe tập đi chơi để mẹ tranh thủ đi quấy bột và làm 1 số việc linh tinh khác. Để tránh việc con phi xe vào những chỗ nguy hiểm trong phòng như chỗ có ổ điện, phích nước nóng, bàn, chạn bát, hoặc phi xuống cầu thang...mẹ phải lấy dây buộc xe vào chân giường để con chỉ có thể đi loanh quanh thôi. Con tính nhanh chán, nên chơi một lúc là lại Ê ê gọi mẹ, mẹ phải vừa quấy bột vừa nói chuyện và làm trò cho con ngồi yên đến khi mẹ quấy bột xong. Sau đó mẹ con mình vào chiến dịch ăn sáng của con, thường là lúc 7h. Mẹ gọi là chiến dịch, vì nhiều khi con không tập trung ăn gì cả. Mẹ phải hát hò, phải làm trò, phải đưa con cái gì đó con nghịch con mới chịu ăn. Mẹ vẫn để con ngồi ghế gỗ ăn dặm của con, nhưng từ lâu rồi con có chịu ngồi yên đâu, chỉ được mấy phút đầu, con lại quay ngang, quay dọc. Mẹ lại phải làm điều gì đó để con tập trung ăn. Bố có nói rằng người Nhật chỉ cho con ăn trong nửa tiếng thôi, nhưng mẹ sẽ cố gắng để con kết thúc sớm hơn. Và thường thì không phụ sự vất vả của mẹ, con cũng ăn hết 1 bát bột gần đầy bằng bát ăn cơm người lớn. Hôm nào mẹ mêt thì mẹ không quấy bột cho con, mẹ chỉ pha chút bột pha sẵn vị con thích là vị sữa chua - cam - xoài. ăn thêm 1 hộp váng sữa và 1 chút nước cam nữa. Hôm nào con ăn hết là mẹ cảm thấy vui và tràn đầy hứng khởi cho một ngày làm việc, kể cả là mẹ chưa kịp ăn sáng trước khi đi làm.
Sau đó mẹ đi phơi quần áo, quét qua cái phòng toàn tóc rụng của mẹ bay tứ tung...con thích nhìn theo chiếc chổi của mẹ, mẹ vừa quét vừa nói "Khi nào QA lớn, QA quét nhà cho mẹ nhé!" - Con chỉ nhìn chăm chú vào cái chổi thôi hà.
Nếu còn đủ thời gian mẹ sẽ bế con xuống nhà để ông trông hộ rồi mẹ phi ra chợ vù vù vèo vèo một cái. Còn không thì chiều về đi chợ vậy. Bố mẹ ăn riêng được một thời gian rồi. Trưa mẹ có một mình, nên ăn tạm cái gì còn hôm trước cho nhanh, hoặc có lọ ruốc phòng sẵn rồi.
Đồng hồ cũng đã điểm 8h kém rồi, mẹ phải mặc quần áo và đi làm thôi. Mẹ chỉ có 2 phút để làm điều này, tất nhiên, mẹ không bao giờ để mình quá lôi thôi khi đến công ty. Chỉ cần quần áo, đầu tóc gọn gàng là được rồi. Từ lúc có con, mẹ làm việc gì cũng nhanh hơn, tăng tốc hơn. Tuy nhiên, cũng không tránh khỏi những lúc vội vàng mà mẹ quên cái này, quên cái nọ.
Con ở nhà với ông bà, mẹ đi làm, đến trưa về con mừng rỡ ôm cổ mẹ, cắn hết chỗ này chỗ nọ. Con đói rồi đây. Mẹ con mình lên nhà tuti nhé, sau đó mẹ lại phải cho con ngồi xe tập đi để mẹ ăn cơm trưa. Cũng có những hôm con cứ nhằng nhẵng theo mẹ, không chịu ngồi xe làm mẹ phải vừa bế con vừa nấu cơm, vừa bế con vừa ăn cơm...Cảnh này mới đúng chất con mọn. Mà nào con có ngồi yên cho mẹ ăn cơm, con cứ nhao đến bát cơm...Mẹ đành phải lấy đồ gì lạ lạ cho con chơi. Chơi một lúc chán, mẹ lại tìm đồ vật gì lạ lạ khác để gây sự chú ý cho con. Cứ thế, cuối cùng mẹ cũng ăn xong bữa. Hôm nào con ngoan thì mẹ rửa bát luôn, còn hôm nào con quấy, mẹ cứ để bát đó, chiều về rửa. 2 mẹ con nằm đùa nhau trên giường. Mà con có chịu nằm yên, con lẫy, con bò, con đòi đi chơi...Thế là mẹ làm gì có được nghỉ trưa, trưa thì con không ngủ gì cả, mẹ phải ngồi chơi với con, vì con đã ngủ đủ lúc trước khi mẹ về rồi.
1h30 chiều mẹ lại bế con xuống chơi với ông nội để mẹ đi làm. 5h30 chiều mẹ được về, mẹ lại tranh thủ phi ra chợ mua đồ về nấu cơm tối. Thường thì 6h mẹ về đến nhà. Thường thì lúc mẹ về, bà nội đang cho con ra sân văn hóa tập xe, mẹ lại tranh thủ lên cắm nồi cơm, nhặt rau nhặt cỏ, bật nước nóng chuẩn bị khi con về là tắm. Con rất thích được tắm, thích nhất là gặm cái vỏ quả chanh mẹ vắt ra gội đầu cho con. Nếu ko cho con cầm thì con khóc ré lên. Nhiều lúc cũng thấy bực mình ghê. Có lúc con đang tắm thích mà mẹ bế lên, con cũng không chịu cứ giãy giụa đòi xuống tắm tiếp, mẹ chỉ sợ con ngã thôi. Nhưng mà tắm thế thôi con ạ, không bị nhiễm lạnh lại cảm thì khổ. Mai mình lại tắm tiếp. Mẹ lau người rồi mặc quần áo cho con. Công việc tưởng chừng đơn giản mà lại không, mỗi lúc mặc quần áo là con cứ giãy giụa không chịu mặc, dù mẹ đã nói là "Mặc quần đẹp để đi chơi nào!" Mãi cũng mặc xong cho cái thằng giặc này. Rồi mẹ lại dỗ dành để con ngồi xe chơi, còn mẹ lại tranh thủ nấu nướng, quấy bột cho con. Cứ loanh quanh lại với cơm nước, con cái vèo cái là đến 9-10h tối, đợi con ngủ thì mẹ mới đi tắm và giặt giũ quần áo cho con.
Nếu như trước đây còn chưa lập gia đình, mẹ được làm những điều mình thích, tối đến cơm nước, tắm giặt xong sớm mẹ lại đi chơi với bạn bè, thăm bà ngoại, hoặc ngồi xem bộ phim, đọc một cuốn sách mà mẹ yêu thích, chát chít với bạn bè, hoặc nhận việc về làm thêm... thì giờ đây những điều đó với mẹ thật là xa xỉ...Có một thời gian khi con được mấy tháng, hồi đó mẹ vẫn được nghỉ chế độ thai sản, mẹ ham nhận việc về làm, để xong tiến độ công việc mà mẹ phải thức đến 2-3h sáng mới xong. Vậy mà đêm ngủ mẹ vẫn dậy cho con bú, sáng hôm sau mọi thứ vẫn diễn ra bình thường. Vì con biết không, con đã truyền sức mạnh cho mẹ, khiến mẹ biến thành một siêu nhân. Có thể làm được rất nhiều việc một ngày.
Có con rồi mới hiểu lòng cha mẹ, mẹ càng thấy thương bà ngoại hơn, hồi chưa lấy chồng, mẹ chưa lo gì được cho bà ngoại, giờ lấy chồng rồi, càng không lo gì được. Nhiều lúc còn khiến bà ngoại phải lo lắng. Nhưng mẹ biết bà ngoại chẳng trách gì mẹ đâu. Bà chỉ mong mẹ con mình được hạnh phúc, khỏe mạnh. Con ơi, con hãy ngoan ngoãn, hay ăn chóng lớn nhé. Còn rất nhiều điều thú vị đang chờ mẹ con mình phía trước đấy con ạ!