Hiện nay nấm âm đạo gây ra chủ yếu bởi nấm Candida Albicans, thường dễ tái phát nếu không điều tr
... Xem thêmChị em gái như trái cau non
Nhà mình có bốn đứa con gái. Ngày xưa, ở quê ai cũng chọc cha mình " nhà toàn vịt giời". Mãi sau này có thêm thằng con trai út nên cũng đỡ đi phần nào. Mọi người vẫn trêu mẹ tôi "tam nam bất phú, tứ nữ bất bần".Mẹ tôi bảo " bất bần đâu chẳng thấy mà thấy cái đói nghèo cứ đeo đẳng" Thế nhưng, giữa cái đói cái khát, cái chói chang của miền Trung quê mẹ, mấy chị em vẫn lớn lên như cây như cỏ giữa đất trời mênh mông. Ai cũng nói chị em gái như trái cau non, nhưng mà nhà mình sao mà mấy chị em cứ hễ ở một chỗ, hễ gặp nhau là kiểu gì cũng có chiến tranh, lúc thì tranh nhau cuốn vở mới mẹ mua,lúc thì giành nhau chiếc chăn ấm mùa đông, lúc thì nạnh nhau rửa bát... cứ chí chóe lẫn nhau như " cá mè một lứa".
Nhưng khi mỗi đứa trưởng thành, đi xa rồi mới thấy nhớ, nhớ đếnnao lòng , tủi thân.... Mỗi lần như vậy lại ước giá như mình nhỏ lại để luôn được ôm ấp , che chở bàn tay của cha mẹ và trêu nhau chí chóe như ngày xưa.
Tháng 7/2007 chị gái đầu lấy chồng. Lần đầu tiên hai đứa em gái kề được đi ra khỏi lũy tre làng và dự đám cưới chị ở tít miền Nam. Ngày đó như một kỉ niệm khó quên của ba chị em.. Bức ảnh chụp chung ngày chị cả lên xe hoa là dịp hiếm hoi để chị em gặp nhau . Ngày chị đi lấy chồng, đứa nào mặt cũng ngơ ngác... Từ nay chị sẽ về nhà người ta làm dâu, nhưng cái thời còn thơ dại ấy mấy đứa em vẫn chưa hiểu hết được ý nghĩa của hai từ " xuất giá".
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mấy chị em lần lượt ra trường đi làm và mỗi đứa một nơi. Lòng vẫn hẹn sẽ có một dịp đoàn tụ gia đình để chụp chung một tấm ảnh như mong ước.
Gần 10 năm sau, em gái cũng theo bước chị lấy chồng. Đứa ở miền Trung xa xôi vượt hàng ngàn cây số để vô miền nam dự đám cưới chị. Cái đám cưới đó là dịp hiếm hoi để bốn chị em gái, đứa bắc, đứa nam, đứa miền Tây nguyên đầy nắng gió đoàn tụ.
Dẫu biết rằng rồi ai cũng sẽ lớn, rồi ai cũng sẽ trưởng thành theo con đường riêng của mình, nhưng giữa dòng đời người ngược xuôi vẫn luôn có một chốn là gia đình để ta luôn nghĩ về, là những tình thân ta luôn ấp ủ trong lòng... Và hạnh phúc hơn là mỗi đứa đều nhớ về nhau trong sâu thẳm đáy lòng, những nỗi niềm mang tên " chị em gái "...