🔥 Bài đăng hot nhất

Cuộc thi Mang lời yêu về nhà - Gia đình ngọn nguồn yêu thương


Khi những tia nắng sớm hè rực rỡ sắc màu chiếu rọi bên khung cửa sổ, cha tôi lấy tay kéo rèm, tay che mắt, môi hấp háy: nắng đẹp thế này mà không được ra sân hít thở không khí trong lành, tập vài động tác thể dục thì quả thật hơi phí. Mẹ tôi tay vừa vén vén cái gối kê ở người cha vừa nguýt dài âu yếm hết sức: Ông cứ khỏe cho tôi nhờ, khỏe hẳn rồi, ngày nào cũng sẽ được hít với hà, tập thể dục 😃 .

Mọi khi tầm này, cha chuẩn bị đi làm. Quần áo mẹ là phẳng phiu sửa soạn sẵn, cha chỉ việc khoác lên người rồi ngắm mình trong gương. Mẹ lại dấm dẳng: chả biết osin nào là quần áo cho đẹp thế rồi tủm tỉm cười. Cha cũng không vừa: osin này quý lắm, có ngàn vàng đổi lấy tôi cũng chịu, tôi cần osin này hơn 😃 . Mấy đứa con, đứa thì ăn sáng, đứa cũng sửa soạn đi làm, ngay lúc ấy cũng thấy lòng vui phơi phới. Là bởi tiếng chim hót ngoài kia đang trong trẻo, nắng sớm mai đang lung linh, hay bởi trong nhà, có đôi vợ chồng già đang buông những lời ngọt ngào đến tan chảy 😃 .

Vậy mà hôm nay, cha nằm yên trên giường, đến chuyển mình cũng phải hạn chế. Cú ngã, khiến cha rạn xương hông và phải nằm một chỗ “dưỡng thương”. Sáng sớm vẫn nghe cha mẹ buông những lời ngọt ngào và âu yếm nhưng không còn phấn khởi như mọi khi mà vương chút lo lắng, muộn phiền.

Cha đi làm khi ngoài kia, bóng nắng đổ đầy ngon tre đầu làng. Mẹ cũng tất tả cuốc liềm đi vạt cỏ, phạt bờ chuẩn bị cho vụ mùa. Chiều tan tầm, khi khói bếp bay là là, những vạt mỏng tang vấn vít lưng chừng xóm nghèo mang theo cả mùi thơm kết tinh của rơm rạ, nắng và khí trời, thì cha cũng dừng xe ở đầu ngõ. Mẹ trong bếp nói vọng: ra mở cửa cho cha, mấy đứa. Cha cầm trên tay cái túi bóng mà bên trong là những cái bánh bao trắng nõn nà, mềm mềm với nhân nhỏ xinh có quả trứng cút ngậy ngậy thơm thơm. Chúng tôi hò reo sung sướng, khói lam chiều không thể che mờ nụ cười nhẹ nhàng và hiền hậu của mẹ, nó quyện tròn trong giọng cha trầm ấm đầy yêu thương. Bóng tối đổ dần.

Cơm nước xong xuôi, chúng tôi dọn dẹp bát đũa, cha mẹ cùng nhau người tráng chuyên chén pha ấm trà mạn, người bày sẵn thêm vài cái bánh ngọt cùng thưởng và chuyện trò. Tôi cũng không ngần ngại xin cha một cốc. Nhấp chén trà trong miệng, đắng chát nơi đầu lưỡi nhưng ngọt ngào nơi cuống họng, tôi rùng mình à một tiếng đầy khoan khoái – trà đặc chát thật chát nhưng cũng ngọt thật ngọt. Mẹ lại quở yêu: cha nhà chị, cái gì cũng hay, chè cũng nghiện, ớt cũng giỏi, chị đúng là con của cha chị chả khác tí nào 😃 . Ô hay, thế giờ mẹ mày mới biết nó là con tôi à 😃 . Mẹ lại lườm hai cha con rồi lùa tôi đi học bài. Khuya, trước khi buông màn đi ngủ, cha không bao giờ quên lấy cho tôi vài chiếc bánh ngọt và cốc sữa phòng khi ôn bài đói mệt. Mẹ không quên buông màn, đuổi muỗi, kiểm tra quạt ở cuối giường xem đã cắm điện chưa. Thậm chí có những hôm mệt lả, tôi ngủ gục trên bàn học, bên cạnh chiếc đèn có ánh sáng vàng vọt, cha lại bế xốc đặt tôi lên giường, bật quạt, đắp cái chăn chiên mỏng ngang bụng tôi. Ánh trăng tròn sáng rực đang chiếu xuống ngắm nghía nhân gian. Còn tôi say sưa đến nỗi, sớm hôm sau còn không hiểu tại sao tôi lại nằm ở chiếc giường quen thuộc và êm ái ấy.

Những ngày cuối tuần, khoảng thời gian được yêu thích nhất của gia đình. Chị em tôi được ngủ nướng thêm chút nữa. Khi mở mắt, ánh nắng trong trẻo tươi xinh chiếu rọi ngay đầu giường, với tay bật radio nghe một bản nhạc nhẹ nhàng cho ngày mới, tay quờ quạng ôm đứa em gái còn đang say giấc bên cạnh. Tôi tự thấy, cuộc đời này, còn gì tuyệt vời hơn vậy. Đang tận hưởng thì văng vẳng bên tai một giọng nói quen thuộc: Hết ăn rồi lại nằm kềnh, ai muốn lấy tớ thì khênh tớ về 😃 – là giọng cha ghẹo chêu hai đứa con gái nhỏ. Cha không hề quát mắng cáu gắt, cha lúc nào cũng nhẹ nhàng. Mẹ có phần thực tế hơn: Cứ ăn với ngủ thế này thì ai thèm lấy, lại ở giá ăn vạ hai ông bà già này thôi 😃 . Một buổi sáng ngọt ngào, nhẹ nhàng và chậm rãi theo đúng nghĩa.

Tuổi thơ của chúng tôi cứ ngọt ngào như vậy bên cạnh mẹ cha. Được cha mẹ chăm chút từng bữa ăn giấc ngủ, được cha mẹ chở che, bảo bọc an nhàn, cứ thế, chúng tôi lớn lên. Rồi cha mẹ gả chồng cho hai đứa con gái. Lời tiên tri ở giá của mẹ không hiệu nghiệm, khiến mẹ vui mừng. Ngày tôi về nhà chồng, cha len lén lau giọt nước mắt thương nhớ gái cưng, tôi cũng nhạt nhòa, xe hoa ra khỏi cổng làng, nước mắt vẫn lưng tròng trôi phấn. Con nắng bắt đầu lụi dần nhưng cuộc sống mới bắt đầu khởi động. Một cảm giác lo lắng thật sự khi phải rời xa vòng tay an toàn và ấm áp của cha mẹ. Nhưng, bên cạnh tôi, còn cái nắm tay, còn giọng cha ấm áp: Mệt, hãy về nhà, cha mẹ lúc nào cũng dang tay đón, là chỗ dựa, chỗ nghỉ để con nạp đầy năng lượng, lấy sức tiếp tục cuộc hành trình... Nhờ vậy, tôi vững tin mà tiến bước.

Ngày cha bị ngã, mẹ và em gái chẳng ai nói gì. Trởi chiều lảng vảng, mây vàng vọt lang thang đến nao lòng. Nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ cả đứa em gái, ngày còn ở nhà hay chí chóe, tị nạnh nhau việc rửa bát quét sân, tôi vội phóng xe về nhà. Trên con xe máy cà tàng, cha mua tặng khi tôi bắt đầu đi làm, ấy thế mà cũng năm năm có lẻ, tôi hình dung ra mẹ phấn khởi hỏi sao lại về giờ này, còn cha sẽ cười đáp, con về xin bát canh cần, cho không??? Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Cha nằm yên trên chiếc giường quen thuộc, mặt xước xát, nhợt nhạt; dưới hông, mẹ kê cho cha chiếc gối con gái tặng trước lúc lấy chồng. Nhìn cảnh ấy, nước mắt tôi bỗng chảy giàn giụa. Cha nhăn mặt vì đau nhưng vẫn không quên nở nụ cười yếu ớt: cha bị nhẹ thôi mà, đau sao được bằng cái ngày, cha đi đẻ mấy đứa con gái. Đang khóc tôi bỗng bật cười. Cái hài hước vốn có của cha không vì ngã đau mà tắt ngấm. Nó vẫn là liều thuốc hữu hiệu xoa dịu nước mắt và sự lo lắng của mẹ và chúng tôi trước giờ.

Về với cha được một tuần, tôi chẳng làm được gì ngoài việc, rảnh rang, ngồi bên cha, xoa bóp đôi bàn chân, bàn tay cha tê dại vì phải để im một chỗ; thi thoảng đỡ lật cha nằm nghiêng một chút cho dễ chịu; khi thì, tiện tay nhổ cho cha mấy cái tóc bạc rồi kể cho cha nghe những câu chuyện vui vẻ ở trường. Mẹ chăm chút cha từng bữa ăn, giấc ngủ. Gái út thì thi thoảng chọc cha bằng mấy câu chuyện cười. Dần dà, cha khỏe hơn, ngồi dậy rồi chống nạng đi lại được.

Ngày cha tiễn tôi về nhà chồng, cha chống nạng ra ngoài cổng đứng nhìn, bóng nắng tắt ngấm từ lâu mà trong lòng tôi lại hừng hực thương nhớ; nước mắt lại nhạt nhòa, nóng hổi.

- Cuối tuần tới về, cho cả cu Kem về với ông nhé, ông khỏe rồi, ông lại bế nó đi chơi – cha gọi với.

Tôi không quay lại nhìn, vì biết cha vẫn dõi theo. Tôi không muốn cha thấy mình đang khóc như một đứa trẻ ngày đầu mới xa cha mẹ. Lấy tay gạt nước mắt, tôi tự dặn lòng: Cha khỏe lại rồi, cha mẹ lại cùng khỏe mạnh và vui vẻ để cùng nhau thưởng trà, nhâm nhi bánh ngọt mỗi tối; và những lúc rảnh rang, tôi gọi video về nhà, thấy cha mẹ cười nụ cười tươi tắn cùng con cháu trò chuyện; mỗi cuối tuần về nhà, có cha mẹ ra cổng đón bằng nụ cười hiền hậu vui mừng, đón bằng vòng tay yêu thương bằng những món ăn mẹ nấu tuy dân giã nhưng ngọt lành, “đưa miệng” … ấy là cả một niềm hạnh phúc vô bờ, là mong mỏi lớn nhất của chúng tôi.

Bánh xe cứ lăn tròn như cuộc sống vốn dĩ vẫn trôi qua từng ngày hối hả, bận rộn. Chưa khi nào, tôi dừng mong những ngày cuối tuần để trở về bên cha mẹ để được yêu thương, được nạp đầy năng lượng sống và được thấy mình được bao bọc, chở che. Tôi thích được nghe cuộc điện thoại từ cha mẹ: “cuối tuần này, con có về không?” đầy yêu thương và trìu mến. Và khi câu nói ấy truyền đến tai, thì dù, có bận rộn thế nào, tôi cũng phóng xe về bên cha mẹ về với gia đình. Gia đình, bao giờ cũng là tiếng gọi thân thương nhất - nơi có cha mẹ luôn dang rộng vòng tay chào đón, là khởi nguồn yêu thương.

Cám ơn cha đã khỏe lại. Cám ơn mẹ đã yêu thương. Cám ơn mẹ cha đã cho chúng con một tuổi thơ đẹp, lối sống tình cảm để vào đời. Chưa bao giờ, con nói lời cám ơn mẹ. Đơn giản vì, con nghĩ, một lời không thể nói hết tấm chân tình, chỉ cần mình sống tốt, sống vui vẻ và hạnh phúc đó chính là sự báo đáp tuyệt vời đối với công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ cha.

Cuộc thi Mang lời yêu về nhà - Gia đình ngọn nguồn yêu thương
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
6
4

Bạn viết hay quá, rất dài, và mình đã đọc hết.

2 năm trước
Thích
Trả lời
@Ngọc Vũ

cám ơn bạn rất nhiều ạ.


2 năm trước
Thích
Trả lời

Cám ơn bạn đã tham gia cuộc thi của cộng đồng Gia đình MarryBaby. Bạn nhớ theo dõi kết quả vào ngày 15/3 nha. Chúc bạn may mắn và nhiều sức khỏe.

2 năm trước
Thích
Trả lời
@Community Admin

Cám ơn ad ạ

2 năm trước
Thích
Trả lời
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!