🔥 Bài đăng hot nhất

Chia sẻ hành trình vượt cạn của mẹ - Mang bầu công khai, đi sinh lại giấu

Mang bầu công khai, đi sinh lại giấu: Nghe có vẻ sai sai đúng không nhưng đó là sự thật mọi người ạ. Chuyện là mình bầu đến 38w5d thì mẹ mình bị dính covid. Vì có bệnh nền nên không cách ly tại nhà mà được ưu tiên cách ly trong bệnh viện. Khoảng thời gian ấy nếu người bệnh tỉnh táo thì không cho ai nuôi bệnh cả; mẹ mình lại hay lo lắng thái quá xong bị mệt, nên mình quyết định khi nào đi sinh nếu mẹ chưa được xuất viện sẽ giấu luôn.

- Những dấu hiệu đầu tiên: Bước sang tuần thứ 39, mình đi vệ sinh thì thấy có dịch nhầy màu hồng pha chút nâu. Lúc này vẫn gọi điện cho mấy bà chị kể hiện tượng, mình thì ung dung mà bả thì hối qua điện thoại: " Bung nút nhầy lo đi bệnh viện đi, sắp sinh rồi đó" 😂. Thôi thì cũng đi khám cho chắc chứ cũng sợ đẻ lúc nào không hay. Vào khám bác sĩ bảo cổ tử cung lọt 1 ngón tay, mà con so thì tùy lắm có khi chiều sinh có khi cả tuần nên cho về theo dõi, đau bụng thì quay lại. Về nhà thấy chẳng có thêm dấu hiệu gì nên vẫn ăn uống bình thường rồi tranh thủ gọi điện nói chuyện với mẹ cho mẹ đỡ buồn, thêm phần nữa là động viên mẹ cố gắng mau hết bệnh. Đến trưa 39w2d đau bụng lâm râm lo gọi chồng về, cả 2 lỉnh kỉnh đồ đạc để đi vào viện. Thế nhưng vẫn câu nói cũ, mới mở 2 phân thôi chưa sinh đâu về nhà theo dõi, đau bụng nhiều thì quay lại.

- Những dấu hiệu bắt đầu chuyển dạ: Từ ngày khám về thì cứ đau lâm râm vậy, rồi dần dần đau từng cơn nhưng vẫn trong giới hạn chịu đựng nên không đi khám sợ lại bị cho về. Thêm được 2 ngày lúc này là mệt lắm rồi không đau nhiều thêm nhưng cứ đau dai dẳng không dứt nên mất sức lắm, ăn uống không nổi nữa, dự tính mà bị kêu về thì cũng phải xin ở lại. Ah quên, đây là cái khúc mà đi sinh phải giấu nè. Sợ mẹ lo lắng nên là 5h chiều ( trước lúc chuẩn bị đi) gọi điện nói chuyện với mẹ như không có gì, còn nói sao chưa thấy dấu hiệu gì nữa chớ. Dặn dò 2 đứa em ở nhà lỡ mẹ có gọi về thì nói chị 2 ngủ từ sớm rồi.

- Khoảng thời gian chuyển dạ: Lần này thì vào khám đã được nhập viện. Mình chọn gói dịch vụ nên chồng được túc trực bên cạnh luôn. Nhập viện lúc 7h tối nhưng đến 11h tối vẫn không mở được phân nào. Chị hộ sinh vào khám và lóc ối cho mình, một lúc sau nước ối với máu bắt đầu chảy ra. Lúc này đã thấy đau bụng lắm rồi, xin chích giảm đau mà chị hộ sinh kêu mở trên 4 phân mới được ráng chịu thêm đi. Tới 12h đêm tay chân mình tự động run lên vì đau thì lúc này mới chích và truyền thuốc giảm đau. Mình có nguy cơ tiền sản giật cao nữa nên lúc đó cũng lo sợ lắm may mà lúc đó có chồng bên cạnh động viên, an ủi. Được 30 phút thì thuốc có tác dụng, mình cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, còn rủ chồng chơi 1 ván liên quân cho mau qua thời gian chờ đợi. (Tính ra lúc này vui tính ghê 🤣🤣). 2h sáng cảm thấy đói nên nhờ chồng đi mua hộp cháo về ăn. Truyền thuốc nên không ngồi dậy được ổng phải đút cho thấy cũng thương lắm. Ăn xong thì mệt rồi nên nhắm mắt ngủ xíu. 3h mình được gọi dậy ký giấy truyền thuốc kích sinh do tử cung không mở thêm mà ối thì đã vỡ. Bác sĩ thông báo rằng nếu không có tiến triển thì sẽ đẩy đi mổ. Mình nhát lắm, nghe tới đó là muốn khóc rồi. May thay thuốc có tác dụng và đến 5h sáng mình được chuyển qua phòng sinh.

- Những giây phút quyết định: Những tưởng thời gian sẽ kéo dài bấy nhiêu thôi, đi qua phòng sinh là khoẻ rồi. Nhưng không nha, vì không biết cách lấy hơi nên em bé cứ gần ra rồi lại thụt vô. Bác sĩ thì kêu: " Em ơi thấy tóc con rồi nè, cố rặn đi". Chồng thì kế bên: " Vợ ơi cố lên, con trai ơi ngoan ra đi mẹ mệt kìa". Còn mình rặn một hồi mệt quá chỉ muốn ngủ. Nhưng rồi cũng gắng gượng vì con, nhưng mà hết người này vào rồi người khác vào mình vẫn rặn không thành công ( khúc này là mình rặn theo chỉ dẫn của bác sĩ). Cuối cùng sau 2 tiếng đau và mệt quá, mình rặn đại không theo chỉ dẫn gì nữa, dùng hết sức bình sinh mà rặn thì em bé cũng chào đời với xung quanh là 9 người đỡ đẻ 😅😅😅 ( Hỏng tin được luôn ý).

- Giây phút đón chào hạnh phúc: Lúc nghe được tiếng khóc của con mọi đau đớn dường như tan biến hết. Bác sĩ khâu tầng sinh môn hỏi có cần thêm thuốc tê không, thì bảo là không cần luôn. Lúc con được da kề da với mình, nhìn con bé xíu xiu mà thương con gì đâu. Cái cảm giác hạnh phúc lúc ấy thật sự không làm sao mà có thể diễn tả được hết bằng lời nói. 10h sáng mình được đưa về phòng sau sinh, lúc này mới dám gọi điện thông báo cho mẹ mình biết. Hôm ấy mẹ mình cũng test về âm tính và được xuất viện, đúng là niềm hạnh phúc nhân đôi.


Người mình sinh ra và người sinh ra mình chỉ mong rằng cả 2 luôn khoẻ mạnh, bình an. Không mong cầu giàu sang, phú quý, chỉ mong ước cả gia đình luôn được vui vẻ và hạnh phúc bên nhau là đủ.

Chia sẻ hành trình vượt cạn của mẹ - Mang bầu công khai, đi sinh lại giấu
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
16
4

Kể ra đi sinh mà có chồng túc trực bên cạnh cũng tiếp thêm phần nào động lực mom ha

2 năm trước
Thích
Trả lời
1

Dễ thương quá ạ, chúc gia đình mom mãi hạnh phúc nè.

2 năm trước
Thích
Trả lời
1

Mình thì lúc đi sinh không có chồng bên cạnh nên cũng tuổi thân lắm. Nhưng mà trộm vía sinh nhanh nè

2 năm trước
Thích
Trả lời
1

Nghe mom kể mà vừa hồi hộp mà vừa vui. Mom vui tính thiệt. Chúc gia đình mom luôn hạnh phúc nha

2 năm trước
Thích
Trả lời
1
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!