Hạt hướng dương không chỉ là món ăn vặt được nhiều người yêu thích mà còn dùng trong hỗn hợp hạt
... Xem thêmBỗng dưng thấy mình thật đơn độc tại nhà chồng
Gần 2 năm ở nhà từ lúc bầu tới giờ bé mình cũng đã được hơn 1tuổi, mình sống ở nhà ck cùng ck và bố mẹ ck, các anh chị ck đều có gd riêng cả và cũng hay về chơi.
Trong suốt time này mình chỉ ở nhà chăm bé, nội trợ, k phải đi làm (nhà ck mình làm nông). Cả ngày chỉ có mìh và bé quanh quẩn trong nhà, ai cũng đi làm, nhà hàng xóm xung quanh cũng đóng cửa đj làm hết, vì mìh ở quê vùng núi nên vắng vẻ, ít người và cũg ít trẻ em.
Thời gian nói chuyện với nhau cũng ít, ngay cả với ck mình mà cũng chỉ nói với nhau được vài câu....k biết mình nhạy cảm quá k nữa, mình cứ có cảm giác bên nhà ck k thích mình, có những câu chuyện họ chỉ nói với nhau khi k có mình ở đó.
Một điều nữa là trước khi có bầu mìh cũng tự đi làm kiếm tiền nên chj tiêu hay mua sắm gì cũng tự chủ được, không phải xin ck. Nhưng sau có bé mìh phải ở nhà vì k ai chăm, nên giờ chỉ phụ thuộc vào ck, ck làm cũg k dư giả nhiều, mà bà nội bé thì hay tiếc của(kiểu người già xưa tiết kiệm ấy) thấy mua gì cũg hỏi, cũng nói, rồi than này kia ám chỉ đã k có tiền rồi còn bày đặt mua này kia. Mà mìh cũng nào giám mua gì cho bản thân,chỉ mua ít đồ cho bé, mua mấy thứ cần thiết trong nhà... Nhiều khi muốn ăn món gì đó cũng thật xa xỉ chứ làm gì nói tới việc mua 1 bộ đồ mới
Nhiều khi buồn lắm chứ, phận làm dâu xứ lạ, ngay cả ngôn ngữ vùng miền còn k hiểu đc hết, k có bạn bè tâm sự, lâu lâu nói chuyện vs ck mà ổng cũng im im chăm chăm vô màn hình điện thoại nữa thì chỉ biết câm nín giữ trong lòng, lắm lúc stress nặng chỉ biết lẳng lặng khóc 1 mình, chỉ tội bé nhỏ nhiều khi tâm trạng mẹ k tốt lại làm e buồn theo thôi.
Mình muốn đi làm lại lắm nhưng nghĩ tới cảnh k ai chăm bé, nhưng cứ sống thế này mình thật sự rất ngột ngạt và bế tắt
Cố gắng lên nha mom ơi
Cố gắng mom ơi, con ra 1 tuổi có thể đi trẻ rồi, kiếm việc làm cho khỏi tù túng với bị soi mói
Ở nhà quanh quẩn hoài chạm mặt nhiều dễ sinh ra nhiều mâu thuẫn lắm
Khi mẹ chồng than vãn trách móc bạn cứ giải thích cho mẹ hiểu bạn mua đồ này dùng để làm gì, hợp lí hay không, dần dần bà sẽ hiểu thôi, mẹ chồng hay tiếc tiền của con trai mà
Đừng suy nghĩ nhiều quá mom ơi, dễ trầm cảm lắm. Hãy chủ động nói chuyện nhiều hơn với chồng nha, lấy chồng xa có nhiều cái lắm nhưng chủ động hóa giải từng cái nè
Chồng thì vô tâm, bản thân lại không chủ động hòa nhập thì bạn sẽ càng đơn độc đó. Gửi con và đi làm thôi
Mẹ chồng mình cũng vậy, sống tiết kiệm,ăn uống cũng tiết kiệm lắm, bà nói cũng ko sai vì quan điểm của người già khác mình. Nhưng mình cứ cần thiết đúng thì mình mua thôi, đừng xài hoang phí khi gia đình không có kinh tế dư dả là được. Khác vùng miền thì mom hãy từ từ tìm hiểu và hòa nhập lần. Nếu tìm được công việc phù hợp thì gửi bé đi trẻ và đi làm
Cố gắng lên mom ơi, con sẽ lớn nhanh lắm, tận dụng khoảng thời gian này để ở bên con dạy dỗ chăm sóc con nhiều hơn, có gì tốt hơn khi 3 năm đầu đời con có mẹ bên cạnh, suy nghĩ theo chiều hướng tích cực lạc quan lên bạn ạ. Khi bạn lấy chồng cũng đã biết hoàn cảnh gia đình nhà chồng rồi mà, chấp nhận và thay đổi dần dần nhé.
Bạn kiếm gì bán online đi, có thể trông con và kiếm ra 1 ít tiền để chi tiêu cho mình và con
Mình ở nhà chồng, chỗ này cũng đông đúc chớ không vắng vẻ, mà mình người phố lấy chồng về quê, mọi thứ đều xa lạ, cũng không quen biết ai, mình cũng thuộc kiểu ít nói, ở đây cũng ko có bạn bè người quen. Mình cũng ko thích xã giao ngồi chỗ này chỗ kia nói chuyện nên từ hồi cưới đến giờ cũng 10 năm rồi nói thật mình không nhớ tên hay biết mặt hết hàng xóm xung quanh. Mình ở nhà làm việc của mình, trông con, nội trợ, đôi khi bố mẹ chồng cũng ko hài lòng nhưng mình cho ngoài tai. Trách nhiệm của ck là kiếm tiền lo cho vợ con, bản thân mình sinh con chăm con, nội trợ còn đòi hỏi kiếm tiền, có vô lí hay ko, hãy đặt trách nhiệm đó lên vai của ck, đừng cái gì cũng ôm hết vào người bạn ạ. Con còn nhỏ mà cuộc sống tù túng nên suy nghĩ nhiều lắm, nhưng hãy thay đổi cách suy nghĩ lại nhé. Bạn sẽ thoải mái hơn